Thi pháp của đất/ Cuộc dong ruổi của ngôn từ

tranh Chawan, Kashinath  [ 1950 , India]

 

 

 

chỉ là ngôn từ của núi muốn thay đổi một chút cung bậc, một chút lặng lẽ của cây lá làm biến đổi một chút tâm tư của chim [rừng cũng là nơi đo đạc những biến động phù vân…] ngọn núi của tuổi thơ tôi như cứ trồi sụt theo phép phúng dụ của đất trời, bỏ đi hình ảnh biểu đạt, cái hình thức , ngoại diện, thực chất nó là toàn thể những tỉ lệ, những phân số, tỉ số, cuộc sắp xếp mầu nhiệm đã để lộ hình hài tự thuở con người còn mê say thứ triết học tự nhiên [một Pythagoras của nước Ý cổ đại, hay,  những  Anaxagoras, Anaximandros, Gorgias của nước Hy Lạp cổ đại] một cuộc hòa âm như không còn chỗ nào cho những ngoại lệ, trùng điệp những nhịp điệu, tiết điệu, ngữ điệu, một cuộc nói, có lời, và không có lời [dường có lúc có xu hướng độc thoại/ chưa ai nói được] lúc núi không nói gì tôi ngồi ở bờ con suối nhỏ, người đang ngự đâu đó, cái năng lực dẫn dắt tôi đi vào hang cùng ngõ hẻm của hoàn vũ, tôi nhìn người trong sức tưởng tượng vô biên, còn con cá dưới nước thì nhìn tôi, con cá dưới suối là có thật, còn cuộc đối thoại giữa cá và tôi là do tôi nghĩ được
bạn không biết núi đang đón nhận bạn trong cách thế dễ vỡ đó thôi
cá nói
tôi nói tôi chưa hiểu
khi núi không còn muốn cho bạn nói về mình nữa thì tự bạn là niềm câm lặng,

 

Bên bờ vịnh Cri Bonei [Bi Lị Thi Nại]
9 AM  3.9.2022
[trong trường ca đang viết : THI PHÁP CỦA ĐẤT]