ta sẽ mang lời em theo suốt cuộc lãng du

 

ta vừa rời khỏi những ý nghĩ về bầu trời tháng tư thì gặp emchiều lãng du lãng đãng ngọn gió cũ nghiêng qua mặt đất lời em như phân trần về những quãng cách chẳng thể xóa nổi những quãng  cách lũ chim trú đông luôn tạo ra trong cuộc thiên di của chúng hay những khi thức giấc giữa khuya lặng nhìn ánh mắt những ngôi sao đang chết trên bầu trời tháng bảy thực ra thì lũ chúng đã ra đi tự những nghìn triệu năm trước sự tiếc nuối nhìn ngắm trần gian của chúng chỉ khiến con người nơi mặt đất nghĩ ngợi về sự cách trở

ta vừa ra khỏi những ý nghĩ về bầu trời tháng tư lồng lộng gió lãng du thì nghe em phân trần về quãng cách của nỗi nhớ

em sẽ chờ anh cho tới cuối nỗi nhớ khi chẳng còn nhìn thấy trên bầu trời tháng bảy những ánh mắt của những ngôi sao đã chết
ở bên kia nỗi nhớ anh là quãng cách chẳng thể xóa nổi trong em
vào những khuya trở giấc thấy mỗi mình đang bước giữa cuộc trốn chạy gần như vô vọng em cứ giật mình nghĩ đến ánh mắt của những ngôi sao đã chết 

chiều lãng du lãng đãng ngọn gió cũ nghiêng qua nỗi nhớ ta đã nói với em là ta sẽ mang lời em theo suốt cuộc lãng du

Leave a Reply

Your email address will not be published.