nói về sự vĩnh hằng

 

 

cũng có những lúc ta cảm thấy vĩnh hằng là có thật, thứ cảm thức yêu thương như vẫn ẩn nấp đâu đó trong hồn ta, vào một khuya trở giấc, khoảnh khắc nhìn rõ nhất trần gian,ta lại cảm thấy nhớ nhung ai, ta biết em tự buổi cây lúa trên đồng chưa kịp trỗ bông, con vạc kêu sương, đêm chòng chành nghiêng giữa niềm thao thức, đừng hỏi tại sao lúc bấy giờ thì ta cảm thấy thứ gì cũng đáng yêu, tiếng cựa mình của con chim ấp muỗi nơi bờ rào cũng khiến ta tưởng tượng đến ai đó đang trở giấc, giữa thứ khoảnh khắc nhìn rõ nhất về mình ấy, ta cứ nghe như có một cuộc tình lớn lao gầy dựng được hôm nào đang diễn ra nơi mặt đất, thì chẳng phải đấy là thứ khái niệm vĩnh hằng vẫn cư ngụ trong bất cứ trái tim kẻ nào biết yêu

Leave a Reply

Your email address will not be published.