những hoa cỏ đế trắng phau là vô cùng quyến rủ

 

 

 

hay con người là sinh vật phải luôn trải qua những cuộc chém giết nhau hay chém giết nhau là thuộc tính không thể không có ở loài giống con người

tôi không biết

chỉ thấy nhớ lại những năm tháng tuổi thơ chúng tôi rất thích đánh nhau

những lời thách đấu khi nắng mai vừa soi rõ con đường làng luôn rợp bóng tre

hễ gặp nhau là thách đấu nhau

thật ra thì chỉ thách đấu nhau bằng mòm

nhưng nhiều khi không kiềm giữ được tính hiếu chiến cũng dẫn đến cảnh đánh nhau bằng chân tay

kẻ thù của tôi bấy giờ cũng chỉ là những đứa trẻ trong làng

tôi nhớ những đêm thức trắng với bầy ngựa chiến kết bằng cỏ đế

những con ngựa chiến bằng cỏ đế chỉ đi vào chương mục trò chơi trẻ thơ trong cuốn biên niên sử của làng nhưng giờ đây lại có sức gợi mở  nghĩ ngợi về  chiến tranh

những núi xương sông máu trong các cuộc chiến kỵ binh thời cổ đại có làm cho những nhà thiết kế chiến tranh thời nay nghĩ ngợi hay không

tôi không biết

nhưng những con ngựa chiến của bọn trẻ bọn tôi thì chắc chắn không giống với chiến tranh kỵ binh thời cổ đại

ngựa chiến của bọn tôi chỉ là để khoa trương

kẻ có nhiều ngựa chiến nhất là kẻ mạnh nhất

những hoa cỏ đế trắng phau là vô cùng quyến rủ

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.