Những ghi chú

tranh Edvard Munch/Na Uy 

nhưng lửa đốt đồng tháng giêng hàm xúc một  ngữ nghĩa khác, ở đó, nhịp điệu không nén lại, mà mở ra, em, cứ hiện ra giữa những hoàng hôn, ngọn khói vươn lên từ ngọn lửa, nghìn năm cuộc hôn phối giữa lửa khói và mây trời không gì là khác hơn là một cuộc tình, giai điệu không phải sắc nước hương trời, nhưng là hồn cốt của một cuộc cần lao vĩ đại, bỗng thoát ra từ cuộc sống đơn điệu, nhưng khói lửa đốt đồng tháng giêng là nội dung văn hiến nhập vào bầu trời đa sắc đa ngôn, nhưng những người đốt đồng tháng giêng, những người áo vải người làng chúng tôi đâu thấy chính là những thứ có vẻ không là gì cả như vậy [thì đâu có gì lớn lao đâu một ngọn khói đốt đồng] đã làm nên  non sông gấm vóc chúng tôi, tôi cứ muốn gọi em, ngọn khói đốt đồng tháng giêng, là nàng tiên áo vải của miền đất đai con dế hát, từ cuộc cần lao vĩ đại em cứ vươn lên bầu trời, tháng giêng, lũ chim tụ tập trên những hàng cây dọc theo những bờ mẫu toan tính lấy bớt thứ gì đó của con người, nhưng trong các ngôi nhà trong làng đã có tiếng hát ru…tháng giêng/gốc rạ đứng trơ trên đồng làng/ cũng sắp đốt đồng rồi/con người đi nói với các vị thần… nghe hát, lũ chim biết có sự ký kết từ lâu giữa con người và đất trời, từ bỏ ý định ăn cắp gì đó của con người, nhưng lũ ve ngu ngốc, mới tháng giêng, đầu mùa xuân, thấy lửa đốt đồng sáng lên, lại tưởng  sang hè, kêu inh ỏi, lũ trẻ chúng tôi có đứa nghe ve kêu, thấy buồn, tháng giêng, lửa đốt đồng như thể niềm khao khát của con người, cứ vậy, cứ đến vụ gặt tháng chạp, thóc nhiều, và khói đốt đồng tháng giêng lại vươn lên bầu trời…,  có một giọng nói khác, một cảm thức khác.

 

14.30 4.4.2021
trong tiểu thuyết đang viết: NHỮNG GHI CHÚ