Một kẻ học việc

Tôi đọc Whitman trong tư thế của một kẻ học việc, tôi học cách đến với chữ nghĩa của ông, một thứ ký hiệu học của một nhà đã quá thấm đẫm gương mặt thế gian, tôi học cách nhìn thế giới của ông, đứng ở nơi mình hay ở nơi người đối diện với mình, đứng ở phía xưa cũ hay ở chỗ chưa xảy đến, rốt cuộc, toàn bộ thế giới quan của ông làm tôi bối rối, rốt cuộc, tôi cũng chẳng biết là mình có đọc nổi ông không…

 

BÀI HÁT CHÍNH TÔI

 

1.

Tôi ca ngợi tôi và hát về tôi

Và những gì tôi có được  bạn cũng có được

Bỡi mọi cái tế vi đang thuộc về tôi cũng thuộc về bạn

 

Tôi thong thả bước đi và tôi mời gọi linh hồn tôi
Tôi nghiêng người và thong thả bước khi ngắm nhìn một ngọn kiếm cỏ mùa hè

 

Tiếng nói của tôi, mọi cái tế vi trong máu  tôi, hình thành từ đất này, từ bầu không khí này

Tôi sinh ra nơi cha mẹ tôi sinh ra cha mẹ tôi cũng vậy cũng sinh  nơi ông bà  tôi sinh ra

Bây giờ tôi ba mươi bảy tuổi trong sự bắt đầu với sức khỏe hoàn hảo

Hy vọng cứ thế cho đến khi chết

 

Những niềm tin và các nghiên cứu kinh viện cứ gác lại

Khi đã thấy đủ thì cứ để những thứ ấy về sau, nhưng không bao giờ quên

Dù xấu hay tốt tôi cũng trú lại, tôi cho phép tôi nói ra mọi điều bất trắc

Cứ để tự nhiên không cần phải xem xét lại năng lực vốn có của tôi

 

2.

Nhà  và các phòng  đầy hương hoa, các kệ tủ cũng đầy hương hoa
Tôi hít thở thứ hương thơm tôi biết và thích nó

Việc khai thác hương hoa  cũng sẽ đầu độc tôi, nhưng tôi không để nó làm chủ tôi

 

Bầu không khí tôi thở không phải là hương hoa, nó không có hương vị , nó không có mùi

Nó mãi mãi là hơi thở của tôi, tôi yêu nó

Tôi sẽ đi đến bờ đất che phủ bỡi rừng cây và tôi trần trụi và [tôi] khỏa thân

Tôi vui đến phát điên lên vì những thứ ấy va chạm vào tôi

 

Làn hơi thở của tôi

Những âm ba, những sóng gợn, những tiếng động thầm thì, căn nguyên của tình yêu, đường kim trên vải lụa, chạc cây và dây leo

Sự thở ra thở vào của tôi, nhịp đập trong tim tôi, sư lưu thông của máu, và làn khí ngang qua phổi tôi

Hơi thở của những chiếc lá xanh và những chiếc lá khô và  của bờ biển và của những tảng đá biển màu sẫm tối và của cỏ khô trong vựa

 

Âm vang của những lời vụt nói ra từ giọng nói của tôi tự do vương tới chỗ làn gió cuốn

Một chút hôn nhẹ, một chút ôm nhau cho đến những vòng tay

Sự nô giỡn của ánh sáng và những bóng râm trên cây như sự đu của những cành cây dịu dàng
Sự vui thích trong cô đơn hay ở  những con đường phố vội vàng hay dọc theo những cánh đồng hay sườn đồi

Cảm thức về hạnh phúc, âm thanh run rẩy của buổi trưa đầy, tiếng hát của tôi vang lên từ giường nằm của tôi hay từ cuộc gặp gỡ mặt trời
Bạn thử tính một ngàn mẫu đất có nhiều không? bạn  thử tính trái đất có nhiều không?

Có phải bạn đã thực hành quá lâu để học cách đọc?

Có phải bạn cảm thấy quá tự hào khi nắm bắt được ý nghĩa của những bài thơ?

Dừng lại với tôi  hôm nay và đêm nay, và bạn sẽ sở hữu được nguồn gốc của hết thảy những bài thơ

Bạn sẽ sở hữu những điều tốt lành của trái đất và mặt trời (có hằng triệu mặt trời còn chưa biết đến)

Bạn sẽ không còn phải nắm bắt những sự việc ở lần thứ hai thứ ba, không còn nhìn chúng qua những đôi mắt chết, cũng không còn phải nghĩ ngợi với những cuốn sách ma quỉ
Bạn cũng sẽ không còn nhìn qua đôi mắt của tôi, cũng không còn dùng đến những thứ từ tôi

Bạn sẽ nghe thấy từ mọi ngả, và chính bạn sẽ thanh lọc chúng

 

3.

Tôi đã nghe những gì người ta nói, câu chuyện về sự bắt đầu và sự kết thúc

Nhưng tôi [thì] không nói về cái bắt đầu và cái kết thúc
Không bao giờ có thêm bất kỳ sự khởi đầu nào hơn bây giờ
Cũng không bao giờ có thêm bất kỳ sự tươi trẻ hay già dặn nào hơn bây giờ
Và sẽ không bao giờ có thêm bất kỳ sự hoàn thiện nào hơn bây giờ
Cũng không bao giờ có thêm bất kỳ thứ thiên đường hay địa ngục nào hơn bây giờ

 

Thúc giục thúc giục và thúc giục
Thế giới luôn là sự  thúc giục [đời đời]

Trong số những điều mơ hồ đối mặt với sự phát triển vô song luôn là vật chất và sự tăng trưởng của nó, luôn là dục tính

Luôn là sự đan kết bản sắc, luôn là sự khác biệt, luôn  là cuộc sống đa dạng

Dựng lên một lý thuyết không phải là điều hữu ích, có học hỏi nghiên cứu và không học hỏi nghiên cứu đều cảm thấy như vậy

Như điều chắc chắn chắc chắn nhất, dây dọi được gióng lên, mảnh gỗ được  đóng vào  trụ cột, xà nhà được giữ vững

Cường tráng như loài ngựa, sự âu yếm, sự quá ngạo mạng, dòng chảy trong thân xác

Chúng tôi ở đây là tôi và điều bí ẩn này

Sáng rõ và  dịu dàng là linh hồn tôi, và sáng rõ và dịu dàng là tất cả những gì không phải linh hồn tôi
Thiếu một là thiếu cả hai, và cái không nhìn thấy được xác nhận bằng cái nhìn thấy

Cho đến khi cái nhìn thấy trở thành cái không nhìn thấy và đến lượt nó là bằng chứng cho cái nhìn thấy

Chỉ ra cái tốt và phân tích nó từ độ tuổi tồi tệ nhất độ tuổi rắc rối nhất
Thông tin về những năng lực hoàn hảo và những sự việc trong tình huống khó khăn, trong khi họ bàn cãi [thì] tôi im lặng, tôi đi tắm, và chiêm ngưỡng tôi

Mời gọi tôi là tất cả các cơ quan và thuộc tính của con người tôi, và của bất kỳ một người đàn ông khỏe mạnh và sạch sẽ
Không phải một inch cũng không phải một phần nhỏ của một inch là hèn kém, và không một ai là kém thân thiện hơn với phần còn lại

 

Tôi cảm thấy hạnh phúc- Tôi nhìn, tôi nhảy múa, tôi cười, tôi hát

Khi người bạn ôm ấp yêu thương cùng giường ngủ cạnh tôi suốt đêm, và rời khỏi tôi vào rạng ngày với những bước chân nhẹ nhàng

Đã để lại tôi những chiếc giỏ được phủ bằng những chiếc khăn trắng làm cho ngôi nhà trở nên rộng ra với sự giàu có

Tôi phải trì hoãn quan niệm và nhận thức của tôi và phải trì hoãn tiếng thét trong mắt tôi

Rằng chúng ngoảnh lại từ cái nhìn đăm đắm phía đằng sau và phía dưới con đường

Và lập tức chúng bị mã hóa và  tôi chỉ được nhìn thấy một đồng xu 

Chính xác thì cái gì là giá trị được đặt lên hàng đầu?

 

4.

Chung quanh tôi những kẻ rong chơi và những kẻ tra vấn,

Những người tôi gặp [với bao nhiêu thứ chuyện ], ảnh hưởng đối với tôi là cuộc sống thời thơ ấu của tôi, hoặc nơi chốn và thành phố tôi sống hoặc đất nước tôi,

Những ngày mới mẻ, những khám phá, những phát minh, những giao hảo, những tác giả cũ và mới,

Bữa ăn tối của tôi, áo quần, bạn bè, những dáng vẻ, những khen ngợi, những nợ nần, 

Sự thờ ơ thực sự hay tưởng tượng của người đàn ông hay người phụ nữ nào đó tôi yêu ,

Ai đó trong những người bà con của tôi hoặc  chính tôi bị bệnh tật hoặc đang xảy ra đau yếu, hoặc mất mát thiếu thốn tiền bạc, hoặc suy sụp hoặc  phấn khích,

Chiến tranh, nỗi kinh hoàng của những cuộc chiến chủng tộc, những cơn sốt của những tin tức thất thiệt, những biến cố thất thường,

[Tất cả] những thứ đó xảy đến với tôi cả ngày lẫn đêm và chúng trở đi trở lại với tôi
Nhưng chúng không phải là bản thân tôi.

 

Tôi là gì, tôi là kẻ tách khỏi cách thế sống trì kéo lôi kéo [của người khác],

[Đó là] cách thế sống thích thú, tự thấy đủ, thương người, nhàn nhã, đơn giản,

Ngẩng nhìn, hoặc chạm vòng tay lên những nghĩ ngợi chân xác mà khó nắm bắt,

Nhìn với sự hiếu kỳ nghiêng đầu sang bên thử điều gì sắp xảy ra

Thưởng ngoạn và ngạc nhiên với cả vẻ bên ngoài lẫn bên trong của cuộc chơi.

 

Về sau tôi nhìn thấy trong những ngày riêng tư của tôi [ở đó] tôi đã đổ mồ hôi trong  đám sương mù của những nhà ngôn ngữ học và những nhà biện giải,

Tôi không chế nhạo hoặc tranh luận, tôi [chỉ] quan sát và chờ

 

 

SONG OF MYSELF

1.
I Celebrate myself, and sing myself,

And what I assume you shall assume,

For every atom belonging to me as good belongs to you.

I loafe and invite my soul,

I lean and loafe at my ease observing a spear of summer grass.

My tongue, every atom of my blood, form’d from this soil, this air,

Born here of parents born here from parents the same, and their parents the same,

I, now thirty-seven years old in perfect health begin,

Hoping to cease not till death.

Creeds and schools in abeyance,

Retiring back a while sufficed at what they are, but never forgotten,

I harbor for good or bad, I permit to speak at every hazard,

Nature without check with original energy.

 

2.

Houses and rooms are full of perfumes, the shelves are crowded with perfumes,

I breathe the fragrance myself and know it and like it,

The distillation would intoxicate me also, but I shall not let it.

The atmosphere is not a perfume, it has no taste of the distillation, it is odorless,

It is for my mouth forever, I am in love with it,

I will go to the bank by the wood and become undisguised and naked,

I am mad for it to be in contact with me.

The smoke of my own breath,

Echoes, ripples, buzz’d whispers, love-root, silk-thread, crotch and vine,

My respiration and inspiration, the beating of my heart, the pass- ing of blood and air through my lungs,

The sniff of green leaves and dry leaves, and of the shore and dark-color’d sea-rocks, and of hay in the barn,

The sound of the belch’d words of my voice loos’d to the eddies of the wind,

A few light kisses, a few embraces, a reaching around of arms,

The play of shine and shade on the trees as the supple boughs wag,

The delight alone or in the rush of the streets, or along the fields and hill-sides,

The feeling of health, the full-noon trill, the song of me rising from bed and meeting the sun.

Have you reckon’d a thousand acres much? have you reckon’d the earth much?

Have you practis’d so long to learn to read?

Have you felt so proud to get at the meaning of poems?

Stop this day and night with me and you shall possess the origin of all poems,

You shall possess the good of the earth and sun, (there are millions of suns left,)

You shall no longer take things at second or third hand, nor look

         through the eyes of the dead, nor feed on the spectres in books,

You shall not look through my eyes either, nor take things from me,

You shall listen to all sides and filter them from your self.

 

3.

I have heard what the talkers were talking, the talk of the beginning and the end,

But I do not talk of the beginning or the end.

There was never any more inception than there is now,

Nor any more youth or age than there is now,

And will never be any more perfection than there is now,

Nor any more heaven or hell than there is now.

Urge and urge and urge,

Always the procreant urge of the world.

Out of the dimness opposite equals advance, always substance and increase, always sex,

Always a knit of identity, always distinction, always a breed of life.

To elaborate is no avail, learn’d and unlearn’d feel that it is so.

Sure as the most certain sure, plumb in the uprights, well entretied, braced in the beams,

Stout as a horse, affectionate, haughty, electrical,

I and this mystery here we stand.

Clear and sweet is my soul, and clear and sweet is all that is not my soul.

Lack one lacks both, and the unseen is proved by the seen,

Till that becomes unseen and receives proof in its turn.

Showing the best and dividing it from the worst age vexes age,

Knowing the perfect fitness and equanimity of things, while they discuss I am silent, and go bathe and admire myself.

Welcome is every organ and attribute of me, and of any man hearty and clean,

Not an inch nor a particle of an inch is vile, and none shall be less familiar than the rest.

I am satisfied—I see, dance, laugh, sing;

As the hugging and loving bed-fellow sleeps at my side through

         the night, and withdraws at the peep of the day with stealthy tread,

Leaving me baskets cover’d with white towels swelling the house with their plenty,

Shall I postpone my acceptation and realization and scream at my eyes,

That they turn from gazing after and down the road,

And forthwith cipher and show me to a cent,

Exactly the value of one and exactly the value of two, and which is ahead?

 

4.

Trippers and askers surround me,

People I meet, the effect upon me of my early life or the ward and city I live in, or the nation,

The latest dates, discoveries, inventions, societies, authors old and new,

My dinner, dress, associates, looks, compliments, dues,

The real or fancied indifference of some man or woman I love,

The sickness of one of my folks or of myself, or ill-doing or loss or lack of money, or depressions or exaltations,

Battles, the horrors of fratricidal war, the fever of doubtful news, the fitful events;

These come to me days and nights and go from me again,

But they are not the Me myself.

Apart from the pulling and hauling stands what I am,

Stands amused, complacent, compassionating, idle, unitary,

Looks down, is erect, or bends an arm on an impalpable certain rest,

Looking with side-curved head curious what will come next,

Both in and out of the game and watching and wondering at it.

Backward I see in my own days where I sweated through fog with linguists and contenders,

I have no mockings or arguments, I witness and wait.

 

Nguồn:http://www.gutenberg.org/files/1322/1322-h/1322-h.htm