lại con mắt mùa thu

giá có em ở đây, tôi sẽ mang giấy bút ra, ngồi im chốc lát, hướng mắt về phía đảo xa, mùa thu có muốn ngăn dòng ký ức của chúng ta cũng không được, vách núi, dấu in cũ, dường có ai đã đến đấy chép lên ngọn sóng, chữ của nghìn thương nhớ, xưa nay những cuộc gặp bao giờ cũng dấu trong nó gương mặt, riêng, và ẩn kín, có thể là một sáng tháng giêng, sự lặp lại của thời gian, nếp gấp, niềm kính ngưỡng vũ trụ có thể nhìn thấy trong cung cách đậu lên khóm hoa của loài bướm, có thể là dưới cơn mưa đêm, sá gì, cứ nghĩ đến những câu chuyện thời chưa có sử, người con trai và người con gái cứ nằm im dưới vòm trời hoang dã, ai đang trong cuộc hải hành vậy em, cũng mùa thu, đêm, ngọn hải đăng thấu tận những chuyến đi, lãng tử và những chuyến đi, tôi nghĩ, và vội vã nằm xuống cùng những dấu tích [ánh mắt ai chạm tới cõi đắm đuối, hơi thở ai trường lực của đam mê trần thế, khách hải hành như vừa mới bước ra khỏi những khái niệm cằn cỗi…] giá có em ở đây, tôi sẽ đem những câu chuyện cũ ra nói, dẫu núi lở, người đi cũng phải tìm cho ra con đường vòng, một chiều thu, im gió, ngóng về phía trước, cuộc đời ai đang chìm trong tro bụi, đêm, ôm lấy đất đai, lại truyền cho nhau ngọn lửa, giá mùa thu biết là em không còn ở bên tôi

giã 16PM 25.9.2017

Leave a Reply

Your email address will not be published.