em vẫn ở rất cách xa tôi

 
em vẫn cách xa tôi

em vẫn ở rất cách xa tôi

nhưng là tôi vẫn có cách để nhìn thấy em

vào những đêm không trăng sao là tôi thường hay ngồi nhìn ngắm thứ trời đất như chỉ còn lại mỗi thứ bóng tối thứ màu sắc như thể chứa chất cả niềm hân hoan bất tận của những loài thú ăn đêm

giữa thứ trời đất mịt mờ như chẳng còn nhìn thấy đường ra đường vào là tôi thường hay nghĩ đến những thứ bất chợt hiện ra trong cuộc đời mình

nỗi nhớ nhung về một khoảnh khắc êm đềm nào đó của tuổi thơ

hay là một chút ước mơ có vẻ hơi to tát nào đó bỗng thốt lên sau một giấc mơ không có kết cuộc

vào những lúc nghĩ đến những thứ bất chợt trong đời như thế là tôi lại nhìn thấy em

em vẫn cách xa tôi

em vẫn ở rất cách xa tôi

nhưng là tôi vẫn có cách để nhìn thấy em

là tôi có thể nắm lấy bàn tay em bằng cách gọi hết thảy lũ chim gọi mùa đến

này các bạn thân yêu của tôi các bạn có thể bay đến nơi ấy xa lắm xa lắm để gôm lại hết thảy những gì là thuộc về người con gái tôi yêu một chút thoáng buồn nơi ánh mắt buổi chiều cuối đông vẫn còn lảng vảng những bông tuyết cuối mùa hay là vẻ vội vã đi về phía có tiếng kêu của lũ sếu là người con gái tôi yêu đang vội vã đi về phía lũ sếu đang sắp cất cánh bay về phương nam có vẻ như là người con gái tôi yêu đang muốn nhắn gửi gì đó

em biết không lũ chim gọi mùa thì chưa về nhưng tôi thì nhìn thấy như lũ chúng đang dắt em đi về phía tôi và tôi vui sướng cầm lấy bàn tay dịu dàng và thơm mùi tuyết của em

em vẫn ở rất cách xa tôi

nhưng là tôi vẫn có cách để nhìn thấy em

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.