ta nói đấy là bi kịch trong tình yêu.
nhưng anh bạn ánh sáng hóa thạch của ta bảo đấy là lúc con người bắt
đầu có lịch sử.
…
khi kể lại chuyện này cho nhà ngươi nghe ta cảm thấy như nàng còn hiển
hiện ở đâu đây
vào một ngày mùa thu
về sau nàng mới nói cho ta biết đấy là một ngày mùa thu
ta gặp nàng vào một ngày có tiếng hót của lũ chim rừng như đang khiến
cho hết thảy lá trên rừng ngã sang màu buồn bã
khi nàng nói với ta bằng cách biểu hiện của đôi tay
ta không hiểu là nàng muốn nói với ta những gì
nhưng qua ánh mắt của nàng ta hiểu là nàng đã yêu ta
bấy giờ như trời đất đang chuyển sang một khúc biến tấu mới
và ta
kẻ lữ hành vốn mang sẵn trong mình niềm cô độc
bằng cách thức diễn tả của một loài giống được sinh ra tự sau vụ nổ dị kỳ
loài giống của ánh sáng
ta diễn tả cho nàng nghe những gì đang diễn ra ở trong ta
cuộc hành trình chẳng biết bao giờ dứt
mà kẻ lữ hành thì luôn thấy vắng thiếu một cái gì đó
ta chẳng thể diễn tả cái vắng thiếu tựa một thứ bạn đường câm lặng
đêm
khi ở phía bên này mặt đất
màu tăm tối như là đang gặm nhấm hồn ta
bằng cách thức của loài giống mình
ta diễn tả cho nàng hiểu cuộc hành trình của ta như một cuộc truy đuổi
bất tận
điều ta truy đuổi là ở tận phía bên kia của ngày mai
bằng cách thức của loài giống mình
ta đã nói cho nàng nghe
rằng niềm khao khát của ta là làm sao cho vơi đi niềm thiếu vắng
nguyên nhân của mỏi mòn và cái chết
em yêu anh bằng cả sức mạnh của ánh sáng diệu kỳ
trời đất ơi nàng đã nói với ta
là con người đã bắt đầu có ngôn ngữ
bấy giờ nàng nói với ta là nàng đã yêu ta.
đấy là bi kịch của tình yêu
ta nói
nhưng anh bạn ánh sáng hóa thạch của ta bảo đấy là lúc loài người bắt
đầu có lịch sử