cũng như khi đứng trước em tự dưng tôi chẳng đủ lời để nói

 

 

tôi ngợi ca cỏ bằng cách nằm dài trên cỏ và im lặng, ngợi ca bằng im lặng là cách thức tốt nhất để bày tỏ niềm trân trọng đối với điều mình trân trọng, và cũng chỉ thuở ấy khi tôi chưa đủ lời để nói ra điều mình muốn nói, hóa ra tuổi thơ là cách thức tốt nhất để bày tỏ nỗi niềm đối với thế giới, đối với tuổi thơ của tôi thì thế giới có hình dạng một niềm vui, có nghĩa, đôi khi có những nỗi buồn len vào tôi nhưng tôi thì cho là do tôi thấy thế, chứ chẳng phải đến từ phía thế giới rộng lớn, tiếng gọi sáng của lũ chim bô chao nơi khu rừng trước làng tôi có làm tôi thức dậy thật sớm, nhưng chẳng bao giờ tôi nghĩ lũ chim quấy rầy giấc ngủ, chỉ thấy thế giới là một niềm vui, cứ sáng ra là nhìn thấy niềm vui, cũng như khi đứng trước em tự dưng tôi chẳng đủ lời để nói, chỉ thấy em như một niềm vui.

Leave a Reply

Your email address will not be published.