Cõi vui

 

 

 

 

tranh Bill Traylor , Alabama

 

 

sáng ra là tôi vội vã chạy sang nhà ông để nhìn thử cái cày gỗ ông đang đóng có đúng như mình đã nhìn thấy trong mơ hay không, buổi ấu thơ của tôi, nắng cũng như mưa, con chim quành quạch đậu nơi bờ giếng chờ tôi, dưới bóng cây mít lâu niên đằng sau ngôi nhà gỗ, ông cày gỗ cũng đang chờ tôi, chúng tôi: ông cày gỗ, con chim quành quạch, và tôi, một cuộc đồng hành vào cõi vui, hình như con chim quành quạch nhìn thấy tôi thì vui, cái cách nhảy qua lại trên bờ giếng của con chim quành quạch là một niềm vui, hình như ông cày gỗ thấy tôi thì vui, cái cách ông nện nhè nhẹ vồ lên chiếc đục, hay kéo nhè nhẹ chiếc cưa, để tạo ra hình dáng cái trạnh cày, cái náp cày, hay cái ách cày… là một niềm vui, bấy giờ tôi như bị mê hoặc khi nhìn thấy ông Hai Thước, ông cày gỗ, ông cụ nhà quê nhập vào thứ công cụ lật đất bằng cách đục, chuốt, cắt, cưa, rồi ngắm nghía … cái mẫu gỗ mới được làm ra từ cái khúc gổ lấy ở dãy núi phía nam làng tôi, cái mẫu gỗ giống như một con chim, một con chim gỗ, không có cánh, sau đó sẽ chui vào lòng đất để lật đất lên cho những vụ gieo trồng được phát động từ những trăm triệu năm trước trong cuộc cách mạng đá mới, cái trạnh cày đấy cháu, bấy giờ ông cày gỗ giảng giải, tôi lại thấy mình như đang cùng con chim gỗ chui vào lòng đất