chiều Chà Bàn

 

 

ta  kẻ thất thời trong chữ nghĩa văn chương

đang tìm đường về lại chốn cổ xưa

chiều Chà Bàn

con nước Thi Nại chảy dài hình bóng lở lói của các vị thần vishnu shiva brahma ngoi ngóp những lời kiêu căng của bọn vua quan một thời ngự trị những thống khổ

em

ngực trần vũ nữ

nước mắt ướt nhòa xiêm y chẳng phải khóc vì những mưu toan đế vương đang  thành mây khói giữa đương đại ngùn ngụt nỗi tức giận

mà khóc vì chưa tìm thấy ai nhìn ngắm những vũ điệu làm khô hết nước mắt đám sao trời lãng tử  trong đêm mùa hạ

chiều Chà Bàn

nỗi buồn như đang tuôn ra từ những khe hở của đám gạch nung  trên thân thể khốn khổ những cổ thápđược dựng lên tự thời lũ vua quan còn làm mưa làm gió trên thân thể đám ngu dân và cả trên thân thể lũ cua cá trên đồng

hay là em hãy cùng  ta đi về chốn cổ  xưa

ở đó em múa hát còn  ta thì nhìn ngắm

đêm ta  úp mặt lên vầng ngực em đề nhìn thấy bốn cõi nhân gian lồng lộng hương thơm của gió hương thơm của trăng hương thơm của thịt da tự thuở nào đã đọng lại thành niềm vĩnh cửu .

Leave a Reply

Your email address will not be published.