Sáng nay ta bỗng nhớ đến một người
Chu Thần Cao Bá Quát.
Quả tình những kẻ tài hoa trong trời đất thì dường như mặc nhiên trở thành ký ức
của loài người.
Lúc đầu chỉ thấy nhớ đến họ Cao
Rồi trí não ta lại chuyển sang các phạm trù về chết
Có trăm cách chết
Nhưng theo ta thì có thể gom lại thành hai cách
Chết thành văn
Và chết bất thành văn.
Chết thành văn là sao? Và chết bất thành văn là sao?
Ở đây ta lại bắt chước kiểu phân chia luật pháp thành văn và luật pháp bất thành văn
Chết thành văn là chết theo luật.
Còn chết bất thành văn là chết không theo luật.
Chẳng hạn như già chết là theo luật trời, đi buôn ma túy bị xử tử là theo luật người
Còn như ra đường bị tai nạn giao thông mà chết là không theo luật.
Còn như em đi một nửa hồn ta chết, thì chết ấy là chết hồn chứ chưa phải chết
người, cho nên không thể xếp vào loại chết nào.
Còn bây giờ thì hãy xem xét về cái chết của họ Cao
Có phải ông làm thơ công kích đám quan triều ngu dốt mà bị chết hay không.
Thưa không phải, bỡi không phải đám quan ấy mang ông ra chém
Mà sự thực là triều đình đã mang ông ra chém
Bỡi họ Cao đã chống lại triều đình
Ta nghĩ nát óc mà nghĩ không ra.
Triều đình đã xếp họ Cao là giặc, mà theo luật triều thuở ấy hễ giặc là
phải chết
Như thế là chết theo luật, là chết thành văn ư.
Nhưng họ Cao không đời nào đi công nhận những luật lệ của triều Nguyễn thời ấy
đặt ra
Cho nên không thể nói họ Cao chết theo luật, mà chết không theo luật là chết bất
thành văn.
Ôi, hay là họ Cao đã chết ở khoảng giữa của cái chết thành văn và chết bất thành
văn?