buổi ấy đến cỏ cây cũng có nỗi niềm

 

tôi biết em vẫn thích đêm tắt hết đèn đi

và ngồi chờ

còn tôi thì đêm đêm vẫn ra ngồi nơi đồng làng chờ đèn nhà em sáng

biết là đèn nhà em chẳng bao giờ sáng

nhưng tôi vẫn chờ

thật ra thì tôi đang chờ nhìn thấy ngọn lửa đang cháy lên ở trong tôi và ở trong em

 

ánh đèn nhà em hay ánh đèn nhà tôi chẳng qua là những tín hiệu

rằng có hai kẻ yêu nhau

và tình yêu ấy như ngọn lửa đang cháy lên những nỗi niềm khởi lên tự buổi nguyên sơ

những đám mây mùa thu là chẳng thể dứt khỏi bầu trời tháng tám ẩn chứa bao nhiêu nhớ nhung

ra đi nhưng cứ ngoảnh nhìn chốn cũ

dễ gì con mang con gấu muốn đi khỏi khu rừng cũ

sự tiếc nuối như thể ngọn thác không thể không giữ lấy bờ đá để vỗ nên âm vang

buổi nguyên sơ thuở ấy đến hạt bụi nhỏ nhoi cũng muốn trở thành một cái gì có tên tuổi trong trời đất

buổi nguyên sơ thuở ấy đến cỏ cây cũng có nỗi niềm

 

 

đèn nhà em hay đèn nhà tôi có sáng lên hay không sáng lên thì cũng chẳng sao

bỡi đó cũng chỉ là những tín hiệu của những ngọn lửa tình yêu đang cháy lên ở trong tôi và   ở trong em

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.