ai nhặt nơi bầu trời những đoạn khúc trắc trở gập ghềnh

 

bao nhiêu năm bầu trời rộng lớn vẫn che chở tôi và em

đã tan biến hết những vụn nát trong nghĩ ngợi

vào những sớm tinh mơ khi nhìn thấy mảnh trăng cuối tháng còn nán lại trên bầu trời và nghe thấy tiếng chân ai vội vã ở ngoài đường là tôi lại nhìn thấy em

bỡi ở một nơi thật xa em cũng đang nhìn thấy mảnh trăng cuối tháng còn treo nơi bầu trời và nghe thấy tiếng chân ai vội vã ở ngoài đường

nhưng chẳng phải đợi đến khi ấy tôi mới nhìn thấy em

năm tháng trôi đi trên những nghĩ ngợi về thế giới

những nghĩ ngợi có hình thù bản hợp tấu những khúc hát của lũ dế

thế giới luôn diễn ra những đổ nát lở lói

nhưng   vẫn là chốn ấp ủ tình yêu của tôi và em

có khi là những niềm vui bất tận

trôi trên bầu trời sao con đò và lữ khách và người con gái gãy đàn

hay có khi em đã hóa thành người con gái ở trên trời cho tôi dễ nhìn thấy hon là em ở nơi mặt đất

những niềm vui như thế không nhiều lắm

nhưng là niềm vui bất tận

có khi là nỗi buồn nhớ buổi nguyên sơ

có phải buổi nguyên sơ khi bắt yêu nhau người ta chỉ lặng lẽ

chỉ hôn nhau và lặng lẽ

có khi là   những ý nghĩ ngộ nghĩnh nếu không nói là phiêu lưu những ý nghĩ về một thế giới chỉ có tôi và em

có khi tôi nhìn thấy tôi đi giữa thế giới có rất nhiều tiếng hát của dế

ở tận đầu kia mặt đất có người con gái nhìn qua núi

ông vẫn ca ngợi bầu trời

người con gái hỏi

còn người đàn ông thì có vẻ lưỡng lự

em muốn hỏi ở bên dưới bầu trời ông ca ngợi là gòm có những gì

gòm có người con gái tôi yêu và tiếng hát của dế

người đàn ông nói

và người con gái bỗng cất tiếng hát cùng lũ dế

 

ai nhặt nơi bầu trời những đoạn khúc trắc trở gập ghềnh và u ám đem chắp thành dòng sông trong vắt nước mắt của đất

và ai đó đã nằm xuống giữa cuộc phù du tự những trăm năm trước bỗng bước lên bờ con sông trong vắt tiếng hát của dế

 

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published.