bên dưới bầu trời em vẽ lại tôi nhìn thấy những cuộc hành trình
đi về phía những giấc mơ có kẻ lãng tử vốc nắm đất nơi chôn nhau cắt rốn cất vào hành trang của mình và bắt đầu viết bài ca về những dòng sông chảy ngang qua mặt đất
như tự trên trời đổ xuống
những dòng sông luôn mang cốt cách khoáng đạt
và luôn chảy đi niềm vui những kẻ đang yêu
niềm vui luôn nhân lên thành biển
chỉ trích riêng em mỗi đoạn khúc
ngày nào có dòng sông chảy ngang qua miền đất có người con gái đang ngóng đợi
chỉ trích riêng em mỗi nắng phù sa
lãng đãng thứ phù sa dòng sông mang lại một chiều tháng tám khi cơn mưa đầu mùa đông đổ xuống
mưa ở trên trời đổ xuống
còn em thì chờ
bỡi em biết dòng sông chỉ mang theo niềm vui những kẻ đangyêu
còn tình yêu thì cứ bước giữa cuộc đời một hôm nào thì nhìn thấy
chỉ trích riêng em mỗi nắng phù sa lãng đãng con sông quê mang lại
cũng có khi dòng sông muốn nói
ở một nơi thật xa có kẻ đang chờ em
tự buổi nguyên sơ dòng sông đã lên tiếng gọi về những năm tháng không còn nghe tiếng thở dài đêm mộng mị
những nụ hôn trên môi người tình còn đọng mãi trong cuộc hành trình đi về phía những ước mơ
và kẻ lãng tử vẫn nói về những dòng sông chảy ngang qua mặt đất cho đến lúc cạn lời