Em, vạt nắng cuối ngày

  jean-dubuffet/ pháp#     và nàng là toàn bộ vẻ giang sơn gấm vóc phủ lên tiếng con chim bịp kêu chiều/phủ lên ngọn gió lơ đãng thổi hơi chậm đi một chút so với mọi lúc/phủ lên thứ nghi thức hơi khó khăn như thể là đã mỏi gối chồn chân sau một ngày mệt lã đuổi theo những vọng tưởng cuộc bay nào của lũ chuồn chuồn lại không là vọng tưởng/nhưng dù sao/nàng/cái vẻ dáng tuy muộn mằn ấy vẫn cứ là sắc nước hương trời/trước lúc rời đi Đọc tiếp [...]