Những ghi chú

tranh René Magritte rồi những vết bỏng trên da thịt mẹ tôi cứ khô dần thành thứ vết tích thời gian, không thể hiểu hết đâu, bỡi đằng sau thứ dấu vết ấy là cả cái thế giới lưu ly uẩn khúc con tằm tới chết cũng còn vươn tơ cả đời mẹ tôi ngụp lặn  trong đó [những chiều thu  lá úa/ lũ giun dế trong khu vườn nhà nằm chờ nghe tiếng lá lìa cành…] mẹ tôi với ngôi làng thân yêu của tôi là những khúc trần gian lận đận chỉ có thể tính bằng niềm kính Đọc tiếp [...]