Những ký ức vụn/từ cuộc thương lượng với đất

  Cha tôi muốn nặn tôi theo mẫu hình người ông: Một kẻ thông chữ nghĩa cầm cày trên ruộng. Nhưng phải học cày trước đã. Ông nói. Chín tuổi tôi đã phải theo cha ra ruộng học cày. Không phải kiến tập. Mà thực tập hẳn hoi. Bước đầu là tôi chỉ vịn tay vào chui cày do cha tôi nắm giữ, rồi cùng ông bước theo bò.   Đây là bước theo nhịp điệu của đất trời. Nương theo mà sống. Không có đất trời thì không có đất để cày. Lật đất lên gieo lúa là một Đọc tiếp [...]